Lúc sửa sọan Thầy trước khi thâu:
LV: Thầy nói là “gạt người là tức là mình gạt mình đó”.
Mỹ Nhi: Thầy nói : Làm giồng như Thầy vậy đó, người ta phản Thầy, người ta bất trung bất tính với Thầy, Thầy vẫn cho tiền, vẫn thương, cứ làm đúng như lời Thầy vậy đó.
LV: Rồi, hỏi gì hỏi đi.
------------------
Huỳnh Minh Bảo (HMB): Dạ, kính thưa Đức Thầy, hôm nay là ngày 14 Tây tháng 6 năm 2009, thì tụi con có xin phép được diện kiến Đức Thầy và đăt Thầy một vài câu hỏi. Thì cũng có duyên lành chúng con được đến đây thăm Thầy, hội tụ một số anh em ở đây: có anh Lý Vĩnh, anh Phan Cao Thăng, anh Trần Ngọc Dũng, có chị Mỹ Nhi, có chị Xuân Mai và con là Huỳnh Minh Bảo ở đây. Thì tụi con theo hồi đầu tuần, khi mà nghe qua cái kết quả thử máu của Thầy hồi Thầy đi tái khám Bác Sĩ, thì tụi con cũng lo, cho nên tụi con ráng đi đến đây thăm Thầy, và chúng con cũng muốn đặt Thầy một số câu hỏi để sửa soạn cho sau này, không phải cho riêng chúng con, mà cho tất cả bạn đạo sau này được ổn định và tiếp tục tu học... Tụi con tính có một số câu hỏi, sẵn Thầy ở đây, Thầy còn khỏe thì xin Thầy giải đáp dùm cho chúng con. Thì vấn đề thì cái giai đọan.., chúng con thấy rõ là cái định luật ở dưới thế gian này thì không có ai tránh khỏi. Ai xuống đây thì cũng có ngày ra đi, mà Thầy cũng có ngày Thầy sẽ ra đi, và chúng con cũng muốn biết những cái chỉ thị của Thầy để chúng con làm cho nó đúng theo cái ý nguyện của Thầy.
Thì câu hỏi thứ nhất, vấn đề điều trị của Thầy, thì theo Bác Sĩ Tây nói thuốc Tây nó có nhiều dịứng và Thầy cũng không có thể tiếp thu được nhiều nữa. Còn theo quá trình thì có ông Van Show là ông thầy thuốc Đông y ở đây, ông cũng đã giúp cho Thầy năm ngoái uống cũng được một số kết quả. Tụi con cũng ước mong là Thầy có dịp ở đây để tiếp tục cho ông đó ổng cho Thầy thuốc để Thầy được bình phục hơn một chút, Thầy bớt ngứa ngáy thêm một chút, và nếu mà..nếu mà Thầy có cần di chuyển đi đâu thì tụi con sẽ thu xếp cho Thầy di chuyển, nếu mà Thầy có nhu cầu. Còn nếu không thì Bác Sĩ cũng đã khuyến cáo Thầy nên ở một nơi. Vậy thì theo ý Thầy từ đây tới đó Thầy có cần di chuyển đi nơi nào nữa không Thầy?
Đức Thầy(ĐT): Có việc cần thì tao đi chứ
HMB: Dạ
ĐT: Chuyện giúp người tao phải phục vụ.. không có chối cải gi hết trơn
HMB: Như vậy khi nào mà Thầy có cần đi đâu thì Thầy cho tụi con hay để tụi con lo vấn đề di chuyển cho Đức Thầy...Và còn vấn đề khác nữa là năm nay bạn đạo chúng con có xin Thầy, tính ra có tới hai cái Đại Hội lận. Thì chúng con muốn biết là Thầy có dự định là đi dự hai cái Đại Hội đó hay không Thầy?
ĐT (gật đầu): Đi chứ
HMB: Dạ, Thầy muốn đi. Tại vì theo tụi con thấy thì bây giờ nó có nhiều phương tiện kỹ thuật lắm Thầy, có thể giúp Thầy ở một chỗ nhưng mà Thầy vẫn có thể nhìn bạn đạo sinh hoạt mà bạn đạo cũng có thể thấy Thầy. Thầy thấy cần phải đi đến tới nơi không Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Xin cám on Thầy
HMB: Thì có câu hỏi khác nữa là từ đây đến ngày Thầy ra đi, Thầy thấy chúng con có cần phải lo gì cho Thầy về cái mặt đời?
ĐT: Người tu không có gạt người ta là được rồi. (Thay gải ngứa)
XM: Lập lại câu trả lời của DT :“Người tu không có gạt người ta là được rồi”.
Đức Thầy gật đầu
Lý Vĩnh (LV): Ghi xuống đi, bây giờ những cái gì Thầy nhắn nhủ quan trọng lắm đó, phải nhớ ghi chú.
ĐT: Mình là người tu Vô Vi mình chỉ có giúp người ta thôi, không gạt ai hết.
LV: “Không có gạt ai hết”
HMB: Còn về mặt Vô Vi thì Thầy để lại, để cho chúng con rất... hết rồi, bây giờ Thầy thấy chúng con có cần phải làm thêm cái gì nữa không Thầy?
ĐT: Những cái lời nào mà con thích thì con cứ áp dụng, cái đó là đúng đường chứ không có sai…(ngưng 1 chút) Đừng có khi thần thánh. Người tu Vô Vi hay khi Thần Thánh lắm.
LV: Không được khi Thần Thánh hả Thầy?
XM: Thầy nói “Người tu Vô Vi hay khi Thần Thánh lắm” có nghĩa là sao Thầy?
ĐT: Thì nó tu tới đó…chưa có gì mà nó nói nó giỏi hơn ông Thầy.
HMB: Dạ thưa Thầy, cái vấn đề về mặt pháp lý, sau nầy Thầy có muốn ai đứng ra để đại diện Đức Thầy để lo vấn đề giấy tờ và vấn đề thừa kế cho Thầy không?
ĐT: Đây là giao cho thằng Thăng hết rồi.
LV: Giao cho anh Thăng hết.
HMB: thì anh Thăng.. sau này Thầy ra đi thì anh Thăng sẽ đứng ra đại diện. Bây giờ trong lúc Thầy còn sống chắc phải làm một tờ giấy ủy quyền, cũng như Thầy ủy quyền cho anh Thăng, sau này có chuyện gì mà Thầy không quyết định được thì anh Thăng phải lo quyết định những vấn đề đó, anh Thăng phải lo coi với luật sưở đây để coi như thế nào.
Về mặt sinh hoạt Vô Vi thì Thầy thấy chúng con cần phải làm cái gì thêm không Thầy?
Đấp thuốc ngứa cho Thầy
HMB: Về mặt sinh hoạt Vô Vi thì Thầy thấy chúng con cần phải duy trì những cái sinh hoạt nào Thầy?
ĐT: Cái mình học nào hồi nào tới giờ mình có thể áp dụng cho xã hội, không có hại ai hết.
HMB: Cái đó là cho cá nhân chúng con, còn cho cộng đồng Vô Vi chúng con cần phải làm cái gì Thầy ?
ĐT: Cũng vậy áp dụng.
LV: Áp dụng qua những cái gì Thầy đã dạy…
ĐT: Áp dụng qua cái của mình học
HMB: Có một câu hỏi nhiều bạn đạo cũng thắc mắc thì con cũng xin nêu ra đây để Thầy giải đáp và được thấu hiểu hơn là: nhiều người nhận thấy là suốt cuộc đời của Thầy, Thầy đã hy sinh tất cả và làm bao nhiêu chuyện phước đức để cứu người, nhưng mà nhiều người không hiểu tại sao ngày nay thì thân xác, xác thân của Thầy phải chịu đựng nhiều bệnh hoạn đau đớn?
ĐT: Cái đó là bắt buộc chớ, mình hy sinh, mình phải..phải thất thoát chớ. Đã nói hy sinh mà không chịu thất thoát đâu có được.
HMB: Cái đó là.. tại vì Thầy hy sinh cho chúng sinh cho nên Thầy phải bị thất thoát hở Thầy?... (Thầy gật đầu).
Đó là cái định luật Thầy phải chấp nhận như bao nhiêu đấng Bề Trên khác hở Thầy?..Tại vì nhiều bạn đạo nói mình làm phước thì được phước, mà thấy Thầy làm quá nhiều phước mà Thầy lại bị cái xác thân nó hành hạ Thầy, nhiều ngưới cũng đau lòng và hoang mang..
XM: Có thể như cái hạnh của Đức Chúa Giê Su không Cha ? Cũng như Đức Chúa Giê Su ớ Thầy, phải chịu đóng đinh để mà...
ĐT tiếp theo: Chuộc tội
XM : Chuộc tội cho chúng sanh, thì cái hạnh đó là hạnh mình xả thân ra..
ĐT: Cái đó, ở đời này học nhiều lắm rồi mà, chuyện gì phải lo.
LV: Hồi hôm qua Thầy có nói với con là hồi ông Tư trước khi mất ông Tư cũng phải chịu nạn vậy, phải không Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Dạ thưa Thầy, tụi con cũng hiểu là đối diện với cái sự thật là cái định luật, một ngày nào đó Thầy sẽ bỏ chúng con ra đi. Chúng con cũng muốn là đứng ra để..cũng muốn là công việc nó được trôi chảy theo ý muốn của Thầy. Chúng con muốn hiểu rằng, thưa Thầy, Thầy sẽ giao phó cho ai đứng ra phụ trách vấn đề mai táng cho Thầy?
ĐT: Cái đó là.. bạn đạo.. thiếu gì người.
HMB: Nhưng mà Thầy phải giao cho người nào có trách nhiệm chứ, nếu không mất trật tự ai cũng muốn làm hết, mỗi người một ý thì nó không có đúng cái trật tự. Tụi con muốn nó có cái trật tự.
Đức Thầy im lặng khoảng 2 phút
LV: Thầy, nếu mà Thầy có cái gì ớ, phải có người trách nhiệm đàng hoàng, lo cho đàng hoàng. Chớ người này dành, người kia muốn, người nọ muốn, người đó làm, Thầy đâu có yên. Tụi con lo cho nên phải hỏi Thầy để cho Thầy trả lời cho tụi con biết, có cái gì để tụi con làm sao cho nó đúng theo ý của Thầy.
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút
ĐT: Cái đó người đời học biết bao nhiêu công chuyện rồi! Đâu có phải học của tui mới nên thân đâu. Tụi nó không chịu áp dụng, nó mới sai lạc chớ. Học biết bao nhiêu công chuyện rồi!
LV: Thầy, ở Canada là ở đây, thì con thấy có anh Thăng, Thầy cũng tin tưởng anh Thăng là người có uy tín đàng hoàng, ảnh làm cái gì đâu ra đó. Nếu mà Thầy có cái gì, con nghĩ là Thầy cũng có thể giao cho anh Thăng, để anh Thăng ảnh đứng ra rồi có anh em bạn đạo có thể phụ giúp ảnh một tay. Trên nói dưới nghe dưới nói trên nghe, theo những gì mà Thầy nói đó thì nó có trật tự hơn Thầy? Thì Thầy thấy làm sao?
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút
ĐT: Người ngu cách mấy mà tu Vô Vi rồi cũng thông minh hà.
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút
HMB: Thì cái vấn đề này, Thầy nói là theo Thầy thì nên để thả lỏng tới đó rồi..
ĐT gật đầu (cắt lời HMB): Để thả lỏng.
HMB: Thả lỏng để Thầy chuyển cho ai, ai có duyên thì làm hả Thầy?
ĐT: Những người phát tâm làm mới là có giá trị.
HMB: Nhưng mà lúc đó nếu có những người khác, không vì lý do gì mà người ta vô người ta đề nghị những cái chuyện trái ngược thì nó sẽ lộn xộn thì phải xử sự như thế nào Thầy?
ĐT: Thì mình phải nhận xét thì mới biết cái nào đúng, cái nào sai... Học nhiều quá rồi mà.. mà nhận xét không được!
HMB: Dạ.. Thì tụi con muốn biết là trong cái vấn đề mà khi Thầy ra đi rồi, chúng con phải chôn hay là hỏa táng rải biển như thế nào?
ĐT: Thiêu đi
HMB: Thiêu xong rối làm cái gì Thầy?
ĐT: Thiêu xác đi, người ta đưa đi.
HMB: Rải biển hay là để chỗ nào Thầy?
ĐT: Đi ra rải biển.
HMB: Thì theo Thầy thấy, nếu mà Thầy qua đời ở đây, rải ở cái biển nào tốt Thầy?
ĐT: Chỗ nào gần, biển là được rồi.
HMB: Khi mà như vậy đó, chúng con phải chọn cái ngày giờ như thế nào cho nó đúng Thầy?
ĐT: Có ngày tốt ngày xấu, chọn ngày tốt là được rồi, rằm hay mồng một.
LV: “Rằm hay mồng một”
HMB: Rằm hay mồng một hở Thầy? Dạ, thì phải chờ rằm hay mồng một.. Đức Thầy gật đầu
Thì trong cái thời gian mà Thầy nằm ở trong nhà quàn cho đến lúc liệm đó Thầy, có nên cho bạn đạo tới thăm hay không Thầy?
ĐT gật đầu: Cho, cái đó là đương nhiên phải có.
LV: : Đương nhiên phải có
HMB: Chúng con phải tổ chức để bạn đạo được đến thăm Thầy.
Đức Thầy gật đầu
Thì lúc mà Thầy ở trong đó có cần để băng niệm Phật không Thầy?
ĐT: Được.. Vô Vi mình là có đầy đủ hết rồi.
LV: Dạ đúng rồi Thầy, Thầy đã chuẩn bị hết trơn rồi. Tụi con hỏi để làm cho đúng theo những cái gì trong lúc Đức Thầy còn tại thế Thầy dặn dò. Sau này Thầy có ra đi tụi con biết làm sao cho đúng chứ không có muốn làm sai, cho nên mới phải hỏi Thầy cho đàng hoàng.
HMB: Khi mà liệm Thầy đó, Thầy sẽ chọn cái y phục nào mà Thầy thích,… Thầy muốn?
ĐT: Có bộ đồ trắng bận là được rồi.
LV: (cười) : Bộ đồ trắng, Thầy là màu trắng, bộ đồ trắng là thích nhứt
HMB: Như vậy thì cái đám táng của Thầy thì bạn đạo ai muốn đến dự cũng được hả Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Thì trong cái phòng..trong cái phòng như vậy thì nam ra nam nữ ra nữ, nam tả nữ hữu hả Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Hồi đó Thầy có dạy cho chúng con, là khi mà bạn đạo mất đi, thì đứng hai bên quan tài 6 nam 6 nữ mặc đồ trắng. Thì Thầy có muốn tụi con làm như vậy cho Thầy hay không?
ĐT: Đưa đi hở?
HMB: Dạ lúc mà đưa đi ớ Thầy, 6 nam 6 nữ Thầy, mặc đồ trắng hết hở Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Thầy có muốn ai đặc biệt đứng hai bên đó không, hay là ai phát tâm thì chúng con phải làm sao, nhiều người quá chúng con phải chọn lựa như thế nào?
ĐT: Mặc đồ trắng là đủ rồi, đồ trắng là đồ tang lễ mà.
HMB: Nhưng mà 6 người nam 6 người nữ đứng hai bên, Thầy muốn ai đứng Thầy? Tại vì nếu mà đông người muốn quá tụi con cũng khó chọn lắm Thầy.
ĐT: Bạn đạo ớ
HMB: Bạn đạo nhưng mà chọn ai bây giờ Thầy? Nếu mà đông người quá tụi con chọn thì sợ người ta nói là không có công bình.
ĐT: Ngưới nào đồng ý thì cho họ tham gia, không đồng ý thì thôi.
HMB: Đồng ý mà nhiều người quá thì tụi con bỏ người nào ra Thầy?
XM: Rút thăm Thầy!
HMB: Rút thăm hờ? ... Con sợ là đông quá mà ai cũng muốn thì phải chọn, mà chọn thì tụi con không có đủ sáng suốt chọn, sợ nhiều khi người ta than phiền là không có công bình.
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút
ĐT: Ông Tư chết cũng thường chứ đâu có.. bực bội gì đâu.
HMB: Vậy cứ để thả lỏng hở Thầy?
ĐT: Để thả lỏng đi.
HMB: Lúc đó chúng con quay phim để cho nhân thế sau này cũng được?
ĐT: Để lưu niệm chứ
HMB: Dạ, lưu niệm
ĐT: Tài liệu lưu niệm thì phải có.
HMB: Dạ, khi mà để quan tài, chúng con phải để bàn thờ trước cái quan tài có hình Thầy và hoa quả được không Thầy? Hay là khỏi cần?
ĐT: Cái hình thì phải có chớ.
HMB: Dạ, cái hình phải có, hoa quả ?
ĐT: Ừ
HMB: Thầy có cho đốt nhang hay là không Thầy?
ĐT: Phải đốt nhang đàng hoàng chứ.
HMB: Dạ.. Phải đốt nhang đàng hoàng
LV & TND: Ghi vô đàng hoàng
HMB: Cái lúc mà để quan tài đó, thì ở bên đây thường người ta hay mở cái nắp mà ngay chổ phía đầu ớ Thầy, rồi sau cùng mới đóng lại. Thầy cũng làm như vậy hở Thầy?
Đức Thầy gật đầu
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút, Thầy lấy kleenex chùi mắt
HMB: Thưa Thầy có cho bạn đạo xá lạy hay quỳ lạy hay không Thầy?
ĐT: Bạn đạo muốn lạy cho họ phát tâm đi, cho họ .....? lắm đó
HMB: Dạ, trong lúc đó có để băng Thầy giảng, băng niệm Phật, hay băng nào khác không Thầy? Trong cái thời gian mà tụi con làm lễ.
ĐT: Phải để, phải để băng giảng cho người ta nghe. Cũng như nhắc, nhắc nhở nó lại.
LV: Băng Thầy giảng, băng niệm Phật, suốt cái thời gian bạn đạo người ta đến.
HMB: Và sau khi, ngày hỏa táng đó, ngày hỏa táng thì Thầy nói là rằm hay mồng một, và cái ngày rải tro đó là cùng ngày luôn hay là có thể chọn ngày khác Thầy?
ĐT: Rải tro là phải đi ghe ra biển mới rải.
HMB: Dạ đi cùng ngày luôn hở Thầy?
ĐT: ừ
HMB: Dạ như vậy thì phải tổ chức làm sao mà đi cùng ngày luôn.
ĐT: Lựa cái giờ, lựa giờ tốt đi.
HMB: Nếu mà trong cái thời gian mà ngày đó không có giờ tốt, thì tụi con phải chờ (Thầy gật đầu) đến rằm hay là mồng một tháng sau (Thầy gật đầu) để có cái ngày tốt, giờ tốt, thì lúc đó, trong cái thời gian đó cái tro của Thầy nên đểở đâu cho nó tốt, cho nó an toàn Thầy?.. Để trong nhà quàn được, cho họ giữ trong đó, thì tới ngày tụi con đem đi hở Thầy? (Thầy không trả lời)
Tụi con dự trù vậy thôi chứ cũng không biết là nó sẽ giao không, nhưng mà đặt hết những câu hỏi để Thầy cho tụi con biết rõ để sau này chúng con làm chứ không phải hoang mang, làm cho đúng ý Thầy.Thì chúng con giữ tro của Thầy trong nhà quàn trong khi chờ đợi được không Thầy, hay là Thầy muốn đem về?
ĐT: Đem về nhà.
HMB: Đem về nhà, dạ, đem về đây hở Thầy? (Đức Thầy gật đầu) Đem về nhà này được.
HMB: Và khi chúng con đem cái tro của Thầy ra rải biển thì chúng con cần phải làm gì hở Thầy?.. Niệm Phật đưa Thầy đi?
ĐT: Niệm Phật là đưa đi (Thầy khoát tay). Mướn ghe, mướn tàu đưa đi.
HMB: Rải thêm vài cái bông được không Thầy?
ĐT: ừ.
HMB: Và sau cái ngày Thầy ra đi đó, về vấn đề gia đình của Thầy, còn Bà Tám ở lại, thì theo Thầy thấy Bà Tám nên ở cái nhà này hay là nên ở cái nhà cũ?
ĐT: Bả có nhà, có thiếu gì nhà ở.
HMB: Muốn ở đâu thì ở hở Thầy? Sau... những người lo phụ cho Bà Tám thì chúng con coi ai, bạn đạo phát tâm nào lo cho Bà Tám thì ở lại lo cho Bà Tám hở Thầy?..Cái đó cũng để tự nhiên hả Thầy há?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Còn về vấn đề ông Bảy thì Thầy thấy có cần tụi con phải.. Thầy có căn dặn gì thêm cho chúng con không? Có hai anh em hà.
ĐT: Ông Bảy bay giờổng lo tu rồi.
HMB: Dạ,.. cũng không có gì đặc biệt hở Thầy?
Đức Thầy im lặng
HMB: Về gia đình của Thầy, Thầy có cần tụi con làm cái gì thêm nữa thì Thầy nhắn cho chúng con biết.
ĐT: Không có gì đâu.
HMB: Dạ… Còn về cái phần mà mỗi năm tụi con sẽ tổ chức ngày giỗ của Thầy, Thầy muốn tụi con phải làm thế nào cho đúng cái nghi lễ?
ĐT: Thì… ngày giỗ thì cho vui vậy thôi.
HMB: Dạ, nơi nào làm cũng được hở Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Mỗi địa phương mỗi tổ chức, họp lại để tưởng nhớ tới Thầy...(Thầy ho..) Thì trong ngày giỗ thì bạn đạo ngồi chung thiền với nhau, nghe băng Thầy, tưởng nhớ tới Thầy, hở Thầy?
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút
HMB: Thưa Thầy hàng năm tụi con có nên tiếp tục tổ chức Đại Hội nữa hay không Thầy, sau khi Thầy ra đi?
ĐT: Nếu có dịp thì tổ chức chứ
HMB: Dạ
ĐT: Có Đại Hội là của cùng chúng mà.
HMB: Như vậy thì ai sẽ đứng ra tổ chức những cái Đại Hội đó Thầy? Tại sợ nhiều người đứng, ai cũng muốn ra tổ chức Đại Hội thì tụi con không biết làm sao...
ĐT: Thì mình phải họp trong một cuộc họp, để dùng người nào người nào, mình có một cuộc họp chỉ định đàng hoàng.
HMB: Nhưng mà ai chỉ định (hở) Thầy? Lúc đó đâu còn ai mà...đâu còn Thầy nữa đâu mà chỉ định?.. Bầu hở Thầy?
ĐT: Bầu người nào làm việc
HMB: Lúc đó phải có một cuộc bầu cử hở Thầy?.
Đức Thầy gật đầu
HMB: Thì Đại Hội thì mỗi năm, những người tiếp tục cứ làm mỗi năm một cái ĐH hở Thầy?... Đức Thầy gật đầu. Một cái thôi hở Thầy? .. Năm nay có hai cái lận. Hai cái thì nó phân tán bớt rồi.
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút
HMB: Còn về các Khóa Sống Chung địa phương chúng con nên tiếp tục hay không Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Làm như vậy tốt hở Thầy?
Đức Thầy gật đầu
ĐT: Đừng có làm tốn hao nhiều quá thì không được.
LV: “Đừng có làm tốn hao nhiều”, Thầy nói đừng có làm tốn hao nhiều.
HMB: Làm cái nào rẻ nhất cho bạn đạo thì mình làm hở Thầy? Chứ không phải là cái cơ hội đề làm tiền.. Còn các Thiền Viện trên thế giới, theo Thầy thấy phải duy trì như thế nào?
ĐT: Thiền Viện là do người phát tâm tổ chức chứ có gì đâu.
HMB: Cứ để tự nhiên hở Thầy?
ĐT: Để tự nhiên
HMB: Các Thiền Đường thì cũng vậy thôi hở Thầy?
Đức Thầy gật đầu
ĐT: Chuyện dễ mà, người ta nghĩ ra là thành khó chứ...tôi thấy không có chuyện gì hết ớ.
HMB: Dạ
LV: Chuyện gì đối với Thầy, Thầy cũng thấy dễ hết. Tại người đời họ tranh chấp Thầy ơi
HMB: Muốn cho minh bạch, có lời nói của Thầy mới có giá trị hơn tụi con nói.
LV: Cái này, những lời Thầy nhắn nhủ lại quí lắm, sau này không có đặt điều nói bậy được.
HMB: Nói chung chúng con nên duy trì những cái sinh hoạt nào trong cộng đồng Vô Vi Thầy? Thì có ĐH, có KSC, TV, TĐ, cái đó đủ rồi hở Thầy?
ĐT: Tổ chức đó là đủ rồi… thấy vậy chứ nó cũng tốn hao tiền bạc lắm đó.
HMB: Sau này nếu mà không có còn phương tiện, thì tụi con ở mỗi địa phương tổ chức, bớt cái tiền di chuyển hở Thầy?
Đức Thầy gật đầu
HMB: Sau này Thầy đi rồi Thầy có trở lại với chúng con không Thầy?
Đức Thầy mỉm cười
Trần Ngọc Dũng (TND cười và nói): Tụi con cũng mong Thầy sẽ trở lại với chúng con mà tụi con không biết tìm Thầy ở đâu.
HMB: Làm sao tìm Thầy?
ĐT: Có tâm, có tâm thì có sự chiếu độ của tôi. Không có tâm là không cần tui.
HMB: Dạ,.. Thưa Thầy, Thầy có trở lại thế gian nữa không Thầy?
ĐT: Có tâm rồi..có tâm rồi lúc đó tôi mới là..tính chứ.
HMB: Thầy trở lại bằng xác thân hay là bằng điển quang Thầy?
ĐT: Điển quang đó.
LV: “bằng điển quang”
XM: “tính”, “tính”, Thầy nói “tính” đó là bằng xác thân hay là bằng điển quang?
LV: “bằng điển quang”, phải ghi xuống đàng hoàng, Thầy nói “bằng điển quang”, phải không Thầy ?
Đức Thầy gật đầu
HMB: “điển quang”, Thầy nói Thầy trở lại Thầy giúp mà về phần điển quang.
HMB: Làm sao chúng con liên lạc được với Thầy bằng điển quang?
ĐT: Cứ thật tâm tu là liên lạc được không có gì khó khăn hết ớ.
HMB: “Thật tâm tu là liên lạc được”
HMB: Sau này nếu mà chúng con có những cái vấn đề rắc rối khó khăn mà như còn Thầy ở đây thì Thầy giải quyết cái một là xong. Nhưng mà sau Thầy đi rồi làm sao chúng con tiếp xúc được với Thầy để Thầy giúp chúng con giải quyết những khó khăn đó Thầy?
ĐT: Mình phải suy nghĩ chuyện mình làm thì Bên Trên người ta chiếu cho mình liền.
HMB: Làm sao tụi con biết đó là Bề Trên chiếu chính xác? Sợ nhiều khi trong đầu nó nghĩ ra, không đúng thì sao Thầy?
ĐT: Khi mà ...Cái mà mình quyết định đó, giải quyết không được, nhưng mà nó chiếu sáng một cái, mình giải quyết liền.
HMB: Cái nào mà giải quyết được là do Bề Trên chiếu hở Thầy?
LV: Thưa Thầy con cũng muốn nói lại là, con nhớ Thầy dặn tụi con, khi mà cái luồng điển của Thầy, của Vô Vi mà chiếu ớ, là luôn luôn chiếu trên đỉnh đầu, rút, (ĐT: ừ), rút mới là đúng (ĐT: ừ , đây này nè, và chỉ trên đỉnh đầu LV), dạ rút mới là đúng, còn không là không có đúng, phải không Thầy? Cái đó phai ghi rõ đó Mai (XM). Thường mấy người đó lẫn lộn. Mình phải minh định, rõ ràng lắm đó.
XM: Thầy lập lại một lần nữa là: “Luồng điển Vô Vi là phải rút từ trung tim đỉnh đầu mới đúng”.
LV: Đúng rồi.
HMB: Rồi cái của Bên Trên chiếu là mình giải quyết được vấn đề.
LV: Tíc tắc là mình sáng à, là giải quyết được.
HMB: Nếu sau này có người đứng ra xưng danh là thay thế Thầy thí chúng con phải xử sự như thế nào Thầy? Nhiều người muốn cái ghế của Thầy lắm.
ĐT: Nó xưng danh thì nó chịu trách nhiệm chứ.
LV: Hay quá! Con nhớ Thầy nói một câu: “Xưng danh tá danh đều là giả” mà!
ĐT: Ừ, nó phải chịu trách nhiệm.
LV: Đó! Người nào xưng danh thì người đó phải chịu trách nhiệm!
HMB: Lãnh cái hậu quả hở Thầy? Vậy ai mà không biết thì theo, ráng chịu thôi. Người nào biết lo tu là được nhờ, không biết thì thôi.
ĐT: Người nào có tâm là khác, không có tâm là khác.
LV: Dạ, nói rõ ràng: có tâm là khác, không có tâm là khác.
HMB: Nếu trong Vô Vi sau này không còn Thầy, nếu mà có sự tranh chấp, nhiều phe phái thì chúng con phải giải quyết như thế nào để cho nó êm xuôi Thầy?
ĐT: Nếu có tranh chấp nhiều, cứ lo niệm Phật là giải quyết.
TND: chánh...câu chánh
ĐT: Niệm Phật thì Bề Trên mới chứng chứ.
HMB: Bây giờ thì những câu hỏi mà chúng con suy nghĩ ra thì chúng con đã đặt rồi. Nhưng ngoài những câu hỏi này Thầy còn căn dặn gì cho chúng con một lần chót nữa không Thầy? Thầy thấy điều gì cần thiết Thầy căn dặn cho chúng con?
ĐT: Cái này là thuộc về thiêng liêng, thành ra không có sắp đặt gì hết đó.
HMB: Chúng con lo tu thôi (Đức Thầy gật đầu)
Đức Thầy im lặng khoảng 1 phút
TND: Tụi con biết đây là về thiêng liêng, nhưng mà về mặt đời ớ Thầy, tụi con ở nhà thương nhiều lần lúc nào Bác Sĩ họ cũng muốn có cái chuyện như vầy. Thành ra hôm nay tụi con đến đây là... một làm cho giấy tờ cho nó..cho nó rõ ràng thôi chứ ..tụi con chắc chắn là Thầy cũng còn ở với tụi con .. Tụi con ráng tụi con tu, nhưng mà tụi con làm theo chuyện đời cho nó yên xuôi, chứ còn lúc nào con cũng cầu nguyện Thầy lúc nào cũng còn bình an, lúc nào Thầy cũng bình an ở với tụi con, dạ.. Chúng con làm đây là làm theo chuyện đời thôi, chứ còn tất cả là về thiêng liêng, về Vô Vi là có sắp đặt hết. Tụi con có chuyện gì xin Thầy cũng thứ lỗi cho chúng con.. Dạ
HMB: Dạ thưa Thầy như vậy thì chúng con có Thầy ở bên trên thì chúng con không lo gì, vì Thầy vẫn ở với tụi con thì Thầy vẫn giúp đỡ cho chúng con.
ĐT gật đầu: Nhớ tới tui là tui giúp à.
HMB: Vậy chúng con cứ yên tâm lo tu là xong hở Thầy?
Đức Thầy gật đầu
LV: Cám ơn Thầy, tụi con cám ơn Thầy
HMB: Cám ơn Thầy đã cho chúng con những lời chỉ dạy. (Hết)
==================================================
Ghi chép những lời nói thêm :
TND : Một cái chắc chắn là anh em mình phải đồng tam hiệp lực, mang cái kho tàng Thầy giảng để đời.. cái đó là cái quan trọng nhất. Con nhớ là Thầy nói là “để đời cho nhân loại”, chớ không phải cho người VN không. Con nhớ cái câu đó con nhớ hoài, cái hôm mà Thầy làm cho KSC, Thầy nói :”Đây là cuốn băng để cho nhân loại”, Thầy không nói cho người VN, Thầy không nói cho người tàu... Thầy nói cho nhân lọai chớ không cho người thường đâu...
HMB : Tụi con mai mốt cũng còn nhiều việc làm...
XM : Thầy có nói “người nào về xứ sở đó, vậy trong tương lai tụi con có về xứ sở, mình là người VN có phải về VN không Thầy ?
Đức Thầy gật đầu
TND : Sẵn đây tụi con trình cho Thay nghe là tụi con có tất cả 2553 cuốn băng của Thầy, đầy đủ hết. Còn những cuốn kia là trùng họp, nhưng tất cả là 2553 cuốn, gọi là pháp hội. Phật thích Ca giảng 300 cuốn băng, 300 pháp hội...
HMB : Nguyên một cuộc đời cũng học không hết, hả Thầy ?
LV: Tụi con phát thanh ở San José 8 năm rồi, tuần nào cũng phát thanh hết mà cũng không thắm thía gì đâu. Băng giảng của Thầy không có thắm thía, nhiều quá, phải lựa.
TND: Càng về sau họ phải thiền... (hết DVD)